Mô tả
Cảnh 1: Chúa Giê-xu vào thành Ca-bê-na-um
Câu chuyện này xảy ra tại thành phố Ca-bê-na-um, thuộc đất nước Do Thái, trong những năm Chúa Giê-xu làm chức vụ. Một ngày nọ người dân thành phố Ca-bê-na-um truyền tai nhau một tin tức rất quan trọng, rất đặc biệt, đó là Chúa Giê- xu sẽ đến giảng tại thành phố của họ. Chúa Giê-xu là ai? Ngài là con Đức Chúa Trời. Công việc của Ngài là đi khắp nơi để giảng Tin lành, dùng lời Kinh Thánh để dạy con người yêu thương nhau, làm điều tốt, chỉ cho con người biết tình yêu lớn của Đức Chúa Trời. Ngài còn có quyền năng chữa lành bệnh tật nữa nên Chúa Giê-xu cực kỳ nổi tiếng, ai ai cũng biết đến Ngài. Chúa đi đến làng nào thì người dân ở đó kéo nhau đến. Các em biết để làm gì không? Để nghe Chúa giảng vì họ rất thích được nghe Chúa Giê-xu giảng, Ngài toàn dạy điều hay, điều đúng thôi.
Ngày mà dân chúng mong chờ cũng đã đến, sau chuyến đi dạy đạo ở xa Chúa Giê-xu xuống thuyền trở vềthành phố quen thuộc của mình là Ca-bê-na-um. Người dân ở trong thành đang rất háo hức, trông ngóng Chúa. Xem kìa gương mặt ai cũng thật rạng rỡ tươi vui, họ vừa làm việc vừa bảo nhau rằng “Anh em ơi! Làm việc nhanh thôi, hôm nay Thầy Giê-xu sẽ giảng ở thành mình đó.” Tin tức về việc Chúa Giê-xu đến thành phố nhanh chóng truyền từ tai người này qua tai người kia, họ nói với nhau: Lời Chúa giảng quyền năng lắm, chúng ta phải đi nghe mới được. Ồ, không chỉ vậy Ngài còn chữa lành nhiều bệnh tật nữa: người mù được thấy, người què được đi và người chết cũng sống lại nữa đó. Khi nghe dân chúng bàn tán đến đó, có một người vội hỏi: Anh nói gì? Chúa Giê-xu chữa được cho người què, người bại liệt luôn hở anh? Đám đông trả lời: Đúng rồi anh. Ngài đã từng chữa cho nhiều người què, người bại đi được đó anh. Nghe đến đó người kia vội vã chạy đi: – Mình phải về gọi bạn bè đưa anh bạn bị bại của mình đến với Chúa mới được. Nói rồi người này vội vã chạy đi, lòng nghĩ phải có 4 người mới khiêng được người bị bại này đến đây được. Nhưng phải nhanh lên vì nếu Chúa Giê-xu ra khỏi thành rồi thì mất cơ hội.
Trong khi đó, thuyền vừa cập bến Chúa Giê-xu đi vào thành, người dân chạy ra đón Ngài. Những người phụ nữ vồn vã hỏi: “Thầy về rồi! Thầy có mệt không ạ? Chúng con có chuẩn bị nước và bánh cho Thầy đây!” Lũ trẻ con cũng tíu ta tíu tít: Thầy Giê-xu ơi! Thầy Giê-xu ơi! Chúng con có hoa tặng Thầy nữa nè. Ba mẹ con nói Thầy có lòng nhân từ và rất yêu thương thiếu nhi. Chúa Giê-xu nhìn đoàn dân, lòng đầy yêu thương. Dân chúng lũ lượt đi theo Chúa, Ngài vừa đi vừa trò chuyện với họ, ai nấy cũng đi theo Chúa Giê-xu.
Cảnh 2: Chúa giảng trong nhà
Đoàn dân đi theo Chúa mỗi lúc một đông. Chúa Giê-xu đi vào nhà, đoàn dân đông đứng đầy trong nhà ra tận ngoài sân, đông đến nỗi không còn một chỗ trống nào. Chúa Giê-xu bắt đầu giảng, Ngài giảng về Tin lành yêu thương, về kế hoạch tốt đẹp của Đức Chúa Trời: “Vì Đức Chúa Trời quá yêu con người đến nỗi đã ban con Một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con Ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời.” Lời Chúa giảng thật quyền năng, ai nấy đều say sưa nghe Chúa giảng.
Cảnh 3: 4 người bạn đưa người bại đến
Bấy giờ có bốn người khiêng đến Ngài một người bại liệt. Họ biết Chúa Giê-xu sẽ thương xót đến người bạn bị bại của mình. Họ cũng tin Chúa Giê-xu có quyền năng chữa lành cho anh ấy, nên họ đã khiêng người bạn bị bại của mình đến nơi Chúa Giê-xu đang ở. Nhưng khi đến đó họ thấy người đông quá, đông đến nỗi ngay trước cửa cũng không còn chỗ trống. Vì thế, họ không thể đem người ấy đến gần Ngài được.
– Người bạn 1: Ôi chao ôi! Đông thế này sao chúng ta vào được.
– Người bạn 2: Đến đây rồi chẳng lẽ lại quay về sao?
– Người bạn 3: Về sao được, để tôi đi tìm xem còn lối nào khác không?
Họ bàn tính, suy nghĩ, tìm cách này cách khác để đưa người bạn đáng thương của mình vào nhưng dường như họ phải chịu bất lực. “Phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ bỏ cuộc?! Chúa Giê-xu là câu trả lời duy nhất cho người bạn của mình vì chỉ có Ngài mới chữa lành cho anh ấy được.” Nhưng nói đi nói lại thì cũng chẳng có cách nào để vào được. Chen vào, lấn vào, băng qua người, vào bên phía cửa hông, gọi lớn cho Chúa Giê-xu nghe..tất cả đều không được.
– Người bạn 4: Chịu thôi, lối đi nào cũng chật kín người thế này, chen cái chân vào còn không nổi nữa chứ đừng nói khiêng cả cái giường vào. Giờ chỉ có nước trèo lên mái nhà, giở mái nhà thòng xuống thôi chứ đi vào thì sao được.
– Người bạn 2: Ơ! Ý hay, sao nãy giờ chúng ta không nghĩ ra nhỉ?
– Người bạn 1: Được đó. Nhưng giở mái nhà thòng người xuống thì phải đưa xuống ngay chỗ Thầy Giê-xu đang giảng, Thầy có nổi giận và trách phạt chúng ta vô lễ không?
– Người bạn 3: Không đâu, thầy Giê-xu nhân từ lắm. Chúng ta thòng bạn xuống là để xin Chúa cứu bạn thoát khỏi cảnh bại liệt này. Tôi tin chắc Thầy không trách phạt chúng ta đâu vì chúng ta đang làm điều tốt mà.
– Người bạn 4: Tôi cũng nghĩ Chúa không trách phạt nhưng chúng ta cũng phải làm thật cẩn thận, đừng để bụi đất văng xuống người Chúa. Không nên.
Thế là họ nhất trí cùng đưa người bại lên mái nhà để dòng xuống. Người thì đi tìm dây thừng, người thì lấy thang, họ cột người bại thật chặt vào giường để khi dòng người ấy xuống sẽ không bị rơi ra khỏi giường. Sau một hồi vất vả cuối cùng họ cũng đưa được người bại lên mái nhà. Họ bắt đầu việc giở mái nhà.
Cảnh 4: Người bại được dòng xuống & được Chúa chữa lành
– Người dân 1: Sao bụi ở đâu rớt xuống nhiều vậy? Bẩn quá đi! Ai đang làm gì trên mái nhà đó – đám đông bắt đầu la lối – Này mấy anh kia làm cái trò gì thế hả? Định phá nhà người ta sao?
– 2,3 dân chúng: Thầy Giê-xu đang giảng dưới này đó, sao các anh dám vô lễ như vậy? Hình như họ chuẩn bị dòng cái gì xuống thì phải. Đám đông lộn xộn, ồn ào, Chúa Giê-xu ngừng giảng. Ngài nhìn lên mái nhà và kìa, có một cái giường đang được dòng xuống. Khi cái giường đến hạ xuống thấp thì họ thấy trên giường có một người bại.
– 4 người bạn la lớn tiếng từ trên xuống: Chúa Giê-xu ơi! Xin Ngài chữa lành cho người bạn của chúng con. Anh ấy bị bại liệt, không đi lại được, khốn khổ lắm Chúa ạ!
Chúa thấy đức tin và Ngài biết rõ tấm lòng của 4 người bạn đã không sợ hãi điều gì cả nhưng đồng một lòng, một đức tin làm mọi việc có thể để đem được người bạn của mình đến với Ngài. Chúa liền phán cùng người bại rằng “Tội con đã được tha. Hãy đứng dậy, vác giường mà đi!”. Sau lời phán đó của Chúa, người bại lập tức đứng phắt dậy, vác giường mình đi ra trước sự kinh ngạc không thể tả của đám đông. Anh ta vừa đi vừa nhảy hát vui mừng ca ngợi Đức Chúa Trời. Cả 4 người bạn vui mừng khôn xiết, quỳ gối ngay trên mái nhà mà tôn vinh Chúa.
Không thể tin vào mắt mình, thật là một điều kỳ diệu, phép lạ đang xảy ra chỉ có thể đến từ Đức Chúa Trời. Mọi người kinh ngạc, sợ hãi trước quyền năng của Chúa. Ai nấy đều sấp mình thờ lạy tôn vinh Đức Chúa Trời rằng “Chúng ta chưa từng thấy việc như vậy bao giờ. Hôm nay chúng ta đã thấy những việc thật lạ thường.”