“Chúa ơi! Chúng con đến rồi đây. Chúng con đến với Ngài như chính chúng con, chẳng là lãnh đạo thanh niên của hệ phái nào, chẳng là đại diện Ban thanh niên nào. Chúng con là chúng con thôi. Chúng con đến rồi đây.
Cám ơn Chúa đã làm tất cả để chúng con có được ĐỊA VỊ CAO TRỌNG mà chúng con không bao giờ xứng đáng để có – được làm con trai, con gái của Vua thiên đàng! Cám ơn Chúa vì Ngài có SỰ KÊU GỌI CAO CẢ cho chúng con. Có người trong chúng con đã được xác nhận qua kỳ trại này, có người vừa tìm được, có người vẫn đang chờ để có được, nhưng chúng con tin rằng ai cũng sẽ có phần trong công trường của Ngài. Cám ơn Chúa nhiều lắm vì Ngài có những hướng dẫn cụ thể để chúng con sống một NẾP SỐNG CAO SANG trước mặt Chúa và chúng con xin lỗi vì rất nhiều lần chúng con không sống được như vậy. Chúng con xin lỗi vì đã không hoặc đã phản chiếu quá ít vinh quang của Ngài qua đời sống chúng con. Xin giúp chúng con! Cám ơn Chúa vì Ngài hứa cho chúng con một PHẦN THƯỞNG CAO QUÝ vì Ngài là một Đức Chúa Trời rộng rãi và dư dật. Vì lẽ ra, để trả nợ yêu thương của Chúa, dù phục vụ Chúa suốt cả cuộc đời này vẫn không bao giờ đủ, nhưng Ngài lại có phần thưởng cho những người phục vụ Ngài. Chúng con tạ ơn!
“Chúa ơi, chúng con đến rồi đây!” – Câu nói đó cũng là lời của 9 anh chị em, là bạn, là em, là cô, là anh em họ của thanh niên, những người cầu nguyện tin Chúa trong đêm đặc biệt này.
Những giọt nước mắt và khoảnh khắc của đêm cầu nguyện kết ước thật có quá nhiều ý nghĩa mà chỉ có tận trong tấm lòng người tuôn đổ mới hiểu hết được. Và trên hết, Chúa nhìn thấy đêm đó và Chúa nhìn thấy và nghe thấy chúng con.
Chúa ơi, chúng con đến rồi đây!”