Có lẽ không ít người ngưỡng mộ gia đình La-xa-rơ. Ba anh em trong gia đình này được Kinh Thánh nhắc đến khá nhiều, nhiều hơn cả một vài người trong số mười hai sứ đồ của Chúa Giê-xu.
La-xa-rơ, Ma-thê và Ma-ri hình như cũng ở trong số 70 môn đồ. Ngôi nhà La-xa-rơ đã chứa đựng nhiều cảm xúc: là tiếng cười vui tấp nập những lúc Chúa Giê-xu với các môn đồ ghé đến thăm nhà, là tiếng la hối nhau để kịp việc chu toàn đón khách, là sự cảm động sâu lắng qua những lời Chúa dạy hay câu chuyện Chúa kể, là sự quyến luyến mỗi khi Chúa rời đi, nhưng khó khăn hơn cả đó là tiếng khóc trong những đêm dài ngày chậm của hai người em gái khi La-xa-rơ qua đời vì bệnh.
Giữa những cung bậc cảm xúc khác nhau mà người theo Chúa đều có thể trải qua, ba anh em nhà La-xa-rơ, từng người một, đều để lại cho chúng ta gương mẫu về sự yêu mến Chúa và phục vụ Ngài. Kinh Thánh không cho biết về cha mẹ, có thể họ đã qua đời và La-xa-rơ trở thành người chủ gia đình này. Không biết gia đình La-xa-rơ có giàu không, nhưng rõ ràng là họ có đủ: nhà đủ lớn để tiếp nhiều khách và con vật của khách, cũng có đủ thức ăn cho khách ấm bụng và đặc biệt là đủ lòng nhiệt thành để nghênh đón và phục vụ nhiều người. Lòng hiếu khách của gia đình La-xa-rơ ấm áp đến nỗi Chúa Giê-xu và cả đoàn môn đồ luôn có thể đến và ở lại khi cần. La-xa-rơ thân thiết với Chúa Giê-xu đặc biệt đến mức Chúa Giê-xu gọi La-xa-rơ là “bạn của chúng ta” – bạn của Chúa Giê-xu và những người theo Chúa. Không những vậy, có một đoạn Kinh Thánh ghi đến ba lần rằng “Chúa Giê-xu yêu thương La-xa-rơ.” Còn La-xa-rơ sau khi được Chúa gọi sống lại, ông đã dùng chính sự tồn tại của mình để làm nhân chứng cho những người quanh ông biết về Chúa Giê-xu.
Nếu nói về Ma-thê, có lẽ Hội Thánh nào cũng cần người có ơn phục vụ như vậy. Trong sách Rô-ma, Phao-lô đã liệt kê một danh sách dài những người ông muốn khen tặng vì sự phục vụ của họ, ông nói họ là: “người đã làm việc vất vả vì anh em”, “người đã vất vả vì Chúa”, “người đã làm việc nhọc nhằn cho Chúa.” Ma-thê là một người như vậy đó. Bà phục vụ vất vả và nhọc nhằn đến nỗi có lúc đã thấy cô đơn và phàn nàn, nên Chúa Giê-xu phải sửa dạy. Những hẳn đó là để nhấn mạnh rằng đừng xao nhãng sự tập chú vào Chúa cũng như đánh mất niềm vui khi phục vụ, chứ không có ý xem nhẹ công khó của Ma-thê. Mà khoan đã, nhiều người biết Ma-thê giỏi phục vụ, nhưng có lẽ ít người để ý rằng dẫu bận bịu công việc là vậy nhưng Ma-thê cũng là người có đức tin lớn nơi Chúa và có hiểu biết sâu nhiệm về Kinh Thánh và thuộc linh. Ma-thê là một người nữ hiếm hoi có cuộc trò chuyện với Chúa Giê-xu về một lẽ thật thuộc linh mầu nhiệm mà đến các Ra-bi Do Thái thời ấy còn không hiểu về sự sống lại.
Còn Ma-ri, người em gái út này lại say mê với lời giảng của Chúa nên thường dâng thời gian của mình ngồi dưới chân Chúa để lắng nghe lời Chúa dạy, và được Ngài chứng nhận rằng đã chọn phần tốt, là phần sẽ không ai đoạt lấy của nàng được. Ma-ri cũng phục vụ Chúa với điều quý giá mình có, một bình dầu thơm rất đắt tiền, giá bằng một năm tiền lương, là của hồi môn của một người con gái. Nàng đã đập bể bình dầu để xức xác Chúa Giê-xu trước khi Ngài chết. Có nhiều người phụ nữ khác cũng đem bình dầu thơm đến nhưng không còn cơ hội để xức cho Ngài, ấy là khi Chúa Giê-xu đã từ kẻ chết sống lại, nhưng Ma-ri đã đến đúng thời điểm và chọn một cơ hội có một không hai. Chúa Giê-xu nói: “Người đã làm một việc tốt cho Ta…” và “bất cứ nơi nào Tin Lành được rao giảng, việc người phụ nữ nầy làm sẽ được nhắc đến để tưởng nhớ người.”
Mỗi sự phục vụ đều có phần thưởng từ Chúa nhưng mỗi sự phục vụ đều đòi hỏi sự trả giá: với Ma-ri là sự chê cười của những người xung quanh, kể cả là các môn đồ, với Ma-thê là mồ hôi của sự nhọc nhằn, với La-xa-rơ là sự mạo hiểm, dạn dĩ công khai ủng hộ Chúa Giê-xu dù cộng đồng xung quanh nghĩ thế nào. Nhưng điều kỳ lạ là dẫu phải trả giá, nhưng không một người yêu mến Chúa nào lại không mong muốn phục vụ Ngài, như thể đó một lẽ tất yếu vậy. Vâng, chúng ta phải phục vụ, vì Chúa Giê-xu đã phục vụ chúng ta trước.
Phục vụ Chúa sẽ trở thành nỗi khát khao lớn của tấm lòng bạn nếu bạn yêu Chúa và hiểu biết lời Ngài. Bạn sẽ không bao giờ có thể yêu Chúa mà không phục vụ Ngài được.