Không phải ai trong chúng ta cũng có một người bạn thật trong cuộc đời mình nhưng điều đáng nói hơn ấy là không phải ai trong chúng ta cũng đang là một người bạn thật. Cả hai điều này đều khó như nhau, nhưng cả hai điều này đều đáng ước ao như nhau
Bằng hữu – ai cũng cần trong hành trình sống làm người trên đất này. Một người bằng hữu, một người bạn thật, một người bạn chân chính, một người bạn tâm giao, một người tri kỷ, một BFF – Best Friend Forever… chúng ta chắc chắn sẽ thật khác khi có ít nhất một người như thế trong đời và cuộc đời của một số người xung quanh chúng ta cũng sẽ rất khác nếu chúng ta là một người bạn như thế với họ. Nói về một người bạn đầy cao trọng, quý giá và chân chính, những người học trò của Lời Chúa không thể không kể đến Giô-na-than – người mà khi qua đời, bạn thân của ông, vua Đa-vít đã viết trong bài ai ca của mình rằng: “…Giô-na-than, anh tôi ơi! Lòng tôi quặn thắt vì anh. Anh làm cho tôi thỏa dạ. Tình yêu của anh đối với tôi thật diệu kỳ, hơn cả tình yêu người nữ.” (II Sa-mu-ên 1:26) Giô-na-than đã đối với Đa-vít như thế nào để ông phải thốt lên những lời lẽ đẹp đẽ mà sang trọng, thắm thiết mà da diết, cuồng nhiệt mà ấm áp như thế?
Cuộc đời của Giô-na-than chỉ gói gọn trong một số đoạn Kinh Thánh, xoay quanh một số mối quan hệ cơ bản của một người từng sống trên cuộc đời này, và thật tuyệt vời, ở vai nào, Giô-na-than cũng đều để lại tiếng thơm. Chúng ta có lẽ ít chú ý rằng trước khi Đa-vít được dân sự tung hô và trở nên nổi tiếng như một chiến binh thì Giô-na-than đã là một chiến binh vĩ đại, can trường và đầy đức tin trong I Sa-mu-ên 14. Rồi trong I Sa-mu-ên 18 thì Giô-na-than bước vào giao ước tình bạn với Đa-vít. Ở đó, hành động hoàng tử Giô-na-than cởi áo khoác mình đang mặc đưa cho Đa-vít cùng với áo giáp, cả gươm, cung, và thắt lưng của mình, đều tặng cho người bạn chăn chiên nhỏ Đa-vít, đã thể hiện sự cởi bỏ vương quyền và hào quang để làm bạn với người mà ông xem trọng và ông yêu mến. I Sa-mu-ên 20 lại là câu chuyện của một người con đứng giữa chọn lựa bên tình bên hiếu, giữa đúng và sai; trong cảnh ngộ khó xử như thế mà Giô-na-than vẫn vẹn cả đôi đường: bảo vệ bạn và đứng về phía bạn nhưng cũng bảo vệ cha khỏi sai lầm và đứng về phía cái đúng. Cuối cùng, sau cuộc chiến mà Giô-na-than đã vâng lời sát cánh bên vua cha cho đến lúc người anh hùng này ngã xuống trong I Sa-mu-ên 31 thì II Sa-mu-ên 1 ghi lại bài ai ca Đa-vít khóc thương người bạn vĩ đại của mình.
Sẽ không phải tình cờ mà Kinh Thánh lại kể về Giô-na-than xoay quanh bước đầu cuộc đời vua Đa-vít và những tranh chiến trong thời cai trị của vua Sau-lơ, cha ông. Có lẽ Kinh Thánh muốn chúng ta chú ý và học từ tình bạn thật cao trọng này. Tình bạn giữa họ rất chân thành, cao đẹp. Cả hai đều muốn làm một người bạn tốt hơn là muốn có một người bạn tốt. Dù không đối trọng khi đem Giô-na-than để ví sánh với điều mà Người Bạn Hữu Giê-xu đã làm cho chúng ta nhưng có khá nhiều phẩm chất cùng tên mà chúng ta có thể thấy qua cách Giô-na-than làm bạn với Đa-vít. Thật vui cho Đa-vít vì cho dù không có được gương mẫu tốt từ vị vua Sau-lơ trước mình nhưng lại có một tấm gương quá vĩ đại và một sự đóng góp quá lớn lao từ hoàng tử Giô-na-than.
Chắc bạn đồng ý rằng có ba chữ F trong tiếng Anh quan trọng với người tin Chúa: chữ F thứ nhất là Faith – Đức tin, chữ F thứ hai là Family – Gia đình, và chữ F thứ ba là Friends – Những người bạn. Mong cho chúng ta được có những người bạn thật đóng góp tích cực vào cuộc đời chúng ta và mong bản thân mỗi chúng ta cũng là một người bạn như thế cho một ai đó.