Hầu hết Cơ Đốc nhân đều yêu thích nhân vật Ba-na-ba, lòng dâng hiến rời rộng, sự tận tình, sự cảm thông, nâng đỡ, an ủi của người mang tên yên ủi này đem lại cho chúng ta một cảm giác hiền hoà, êm đềm, và đầy tình cảm. Chúng ta dùng nhiều mỹ từ khi đề cập đến nhân vật này và mong ước trình bày một nhận dạng rất độc đáo của môn đồ này, như những nhận dạng thương hiệu mà các tổ chức Cơ Đốc nhân ngày nay truyền tải về mục vụ của họ. Một trong những tổ chức Cơ Đốc mà bài suy gẫm này muốn đề cập đến đó là tổ chức “I Am Second” – tạm dịch là Tôi Là Thứ Hai. Đây là một tổ chức phi lợi nhuận được thành lập vào năm 2008, từ bang Dallas, Mỹ, với một hình ảnh nhận dạng là vòng đeo tay có hàng chữ “I Am Second”, vận hành trên đa phương tiện truyền thông với mục đích truyền cảm hứng cho mọi người đặt để Chúa Giê-xu trước, mình là thứ hai. Tổ chức này thực hiện các thước phim về những siêu sao nổi tiếng trong giới showbiz, thể thao, nghệ thuật… Trong đó họ chia sẻ rằng thế giới biết đến họ nhưng họ không phải là thứ nhất, Chúa Giê-xu mới là người quan trọng, nổi tiếng, và giá trị nhất. Vừa hay, cụm từ này rất thích hợp với cách mà Ba-na-ba đã sống cuộc đời mình. Khác với quan điểm sống tất cả là vì tôi, do tôi, và cho tôi, trong các khung hình ghi lại của Hội Thánh đầu tiên, Ba-na-ba không muốn chiếm sóng, cũng không thu hút lợi ích hay sự nổi tiếng về phần mình, ông thể hiện rõ rằng:
“I am Second” – Chúa trước hết
Ba-na-ba yêu kính Chúa và phục vụ Chúa. Là người tốt, đầy dẫy Đức Thánh Linh và đức tin, ông luôn có thái độ cởi mở, tích cực và sẵn sàng đối với những công việc Chúa đang làm. Ông luôn thấy ân điển Chúa và vui mừng thúc giục mọi người vững lòng theo Chúa. Ba-na-ba luôn chỉ về Chúa, dẫn mọi người đến với vinh quang của Chúa. Đi đến đâu thì ánh hào quang mà ông chỉ ra là vinh quang của Chúa Giê-xu. Một lần Ba-na-ba cùng Phao-lô truyền giáo ở thành Lít-trơ. Họ nhờ quyền năng Chúa chữa lành cho một người què đi lại được. Dân chúng thấy vậy liền gọi Ba-na-ba và Phao-lô là thần và dâng lễ vật cho hai ông. Nhưng ông và Phao-lô đã xé áo mình, xông vào giữa đám đông và nói lớn: “Thưa anh em! Sao anh em lại làm điều đó? Chúng tôi chỉ là loài người, giống như anh em. Chúng tôi giảng để anh em trở về với Đức Chúa Trời hằng sống” (Công Vụ Các Sứ Đồ 14:12-18). Ba-na-ba quả thật là một người Lê-vi chân chính, người yêu kính Chúa trước hết với cả tâm linh, trí khôn, và sức lực.
“I am Second” – Anh em tôi trước
Còn đối với những anh em trong Chúa thì ông cũng là người “I Am Second” – Anh em tôi trước. Ngay trong những ngày đầu Hội Thánh được thành lập, Ba-na-ba đã bán đám ruộng của mình và đem tiền đặt nơi chân các sứ đồ để phân phát cho anh em tuỳ theo nhu cầu. Ông đã coi nhu cầu của những anh em trong Chúa quan trọng hơn. Phao-lô là một minh chứng khác cho phẩm hạnh này của Ba-na-ba. Khi Phao-lô mới tin Chúa, và đối diện với những nghi sợ từ anh em, Ba-na-ba đã dùng uy tín của mình, đứng ra làm cầu nối và giới thiệu Phao-lô để ông được chấp nhận. Ba-na-ba đem Phao-lô theo trong chuyến công tác của mình. Rồi sau đó, ông khiêm nhường lui về phía sau và nhường cho Phao-lô vị trí lãnh đạo.
Cũng nên kể về cách Ba-na-ba đối với Mác. Trẻ người non dạ, Mác đã thối lui giữa đường trong chuyến truyền giáo thứ hai, khiến Phao-lô rất bực bội. Ông kịch liệt lên án và không tiếp nhận Mác trở lại trong hành trình tiếp theo. Nhưng Ba-na-ba thì khác, ông lựa chọn nâng đỡ và cho Mác cơ hội lần nữa. Nhờ đó, Mác sau này trở thành một người ích lợi lớn cho công việc Chúa, chính Phao-lô đã nhiều lần công nhận. Ba-na-ba đã phục vụ với rất nhiều người, với Phi-e-rơ, Tít, Si-la, ông đại diện Hội Thánh họp ở Hội nghị này, đại diện tín hữu cứu trợ đói nghèo ở nơi kia, ở đâu ông cũng xem anh em mình là quý hơn mình, cũng yên ủi, cũng trải lòng và cũng chia sẻ, như cái tên “con trai của sự yên ủi” mà các sứ đồ đã đặt cho ông vậy. Hội Thánh Chúa, thời nào cũng thật cần những Ba-na-ba như thế!
“I am Second” – Hội Thánh trước
Cuối cùng, Ba-na-ba còn là người luôn dành ưu tiên cho ích lợi của Hội Thánh. “I Am Second” – Hội Thánh trước. Khi có Hội Thánh mới được thành lập, cần người chăm sóc, những trưởng lão của Hội Thánh tại Giê-ru-sa-lem đã cử ai đến? Chính là Ba-na-ba. Lòng yêu mến và trân trọng Hội Thánh của ông thật hết sức rõ ràng. Ông đến và làm chức vụ tiên tri và giáo sư ở An-ti-ốt, làm vững mạnh Hội Thánh Ngài. Rồi một ngày nọ, đang khi họ thờ phượng Chúa và kiêng ăn thì Đức Thánh Linh biệt riêng Ba-na-ba và Sau-lơ cho công tác mới, đem Tin Lành đến cho dân ngoại sống ở miền đông Địa Trung Hải, mở mang Hội Thánh mới. Ba-na-ba đã thuận phục, với ông: “I Am Second” – Hội Thánh trước.
Còn khi Hội Thánh mới có dân ngoại tin Chúa, đứng trước khó khăn bị buộc phải chịu cắt bì và giữ luật pháp như người Do Thái, dẫn đến tranh cãi, bất đồng, và nản lòng, họ đã cử ai lên thành Giê-ru-sa-lem để trao đổi? Chính là Ba-na-ba và các đồng sự. Ba-na-ba hết lòng vì Hội Thánh trong cả những hoàn cảnh không dễ chịu, để bảo vệ sự hiệp nhất của Hội Thánh Chúa. Ba-na-ba không phải là một người nổi tiếng như Phao-lô hay nổi bật như Phi-e-rơ, cũng không để lại nhiều sách như sứ đồ Giăng, ông là một môn đồ bình thường, nhưng không cần nổi tiếng mới được Chúa thăm viếng. Cơ Đốc nhân “I Am Second” này đã để lại di sản của một vị tiên tri, sứ đồ, giáo sư, giáo sĩ đầy ơn và ảnh hưởng.
Học theo Ba-na-ba, bạn có sẵn sàng làm người “I Am Second” – Tôi Là Thứ Hai?